Vũ Thư Nguyên

Y là Nghề, Văn, Thơ, Nhạc là Nghiệp

Quen

Quen

fate-cookie
1

Weekend theo bạn đến đón em
Nghe tiếng em, nhìn, thấy, mà thương!
Liếc qua ta gặp đôi con mắt
Cùng với đôi môi với má hường

Buổi chiều dần xuống, tiệc sắp qua
Em ở xa về, quen với ta
Thêm nụ cười nữa, nụ cười nữa
Nghe tình chất chứa nói không ra!

“Đường Xa Ướt Mưa”, ta mời em
Hai đứa dìu nhau thấy đã quen
Chia tay đêm về còn ngây ngất
Rồi trở về nhà, ngồi nhìn đêm!

2

Sáng ta ra vườn nằm cắn cỏ
Gối đầu thân cây nghe mạch gỗ
Ta mang tình đổi lấy số không
Em có yêu không? Ta chẳng rõ

Đi quanh đồi cỏ một hồi lâu
Chẳng còn biết nữa phải đi đâu
Ta về vẫn ăn, ngủ, thở
Nhưng trái tim ta? Chết trong sầu!

3

Được thư em bất chợt hôm nay
Ta run cầm mãi ở trong tay
Bồi hồi mãi, lâu mới dám bóc
“Gởi chính anh về” Anh có hay?

4

Ta xuống thăm em, sinh nhật hồng
Trong căn phòng nhỏ nặng tình trong
Kề tai em, đọc thơ ta viết
Đáp tình ta, em trao môi nồng

5

“Chợ Chồm Hổm” sớm, mua cơm rượu
“Cô đã có bầu! Cậu phải trông!”
Bà hàng trêu, hai ta mặt đỏ
Tình yêu từ ấy , có ai mong ?

Next Post

Previous Post

© 2024 Vũ Thư Nguyên

Theme by Anders Norén